Bạn đang xem: Anh có biết gió đến từ đâu



Xem thêm: Ti Gia Euro Hôm Nay Ngày 06/10/2021, Tỷ Giá Hối Đoái, Tỷ Giá Ngoại Tệ Ngân Hàng

*
Truyện dịch
*

ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚITác giả: Cửu Nguyệt HiThể loại: hiện nay đại, thực tế, nam nữ cường, ưng ý cao đẹp, ngọt sủng sắc, một mẩu chuyện không có#Kết_thúc(?)Độ dài: 72 chương + NTTình trạng: trả - vẫn xuất bạn dạng và tái bản phiên bạn dạng bìa mới-------------------------Ấn tượng đầu tiên Trình Ca phiêu lưu ở Bành Dã là gợi tình.Ấn tượng thứ nhất Bành Dã khám phá ở Trình Ca là gợi đòn.Không sai, Trình Ca đó là một fan như vậy. Một nhiếp hình ảnh gia danh tiếng và vô cùng gợi cảm đến từ bỏ Thượng Hải. Trên fan cô hội đủ những yếu tố của một bạn làm nghệ thuật: năng lực quan sát, sự yêu thương thích so với cái đẹp, và một chút điên cuồng không thể khống chế.Trong sự điên loạn ấy, có một phần là do tư tưởng và một phần khác là sinh lý. Cô thực sự tất cả bệnh. Buộc phải theo đuổi kích phù hợp mới rất có thể bình ổn chính mình. Giữa những yếu tố kích phù hợp ấy đó là tình dục. Cho nên, Bành Dã trở thành kim chỉ nam của Trình Ca.Vì cạn kiệt ý tưởng, Trình Ca ko nói một lời chạy đến khu không bạn Khả Khả Tây Lý. Khu vực quanh năm chỉ bao gồm đồng hoang cát trắng, nắng gió vết mờ do bụi mờ với những động vật hoang dã cần được bảo vệ. Fan đang làm công việc đó đó là Bành Dã, người bầy ông “đẹp” trong mắt Trình Ca.Lần đầu gặp gỡ mặt trong hoàn cảnh rất tệ, nhưng Trình Ca không nhằm ý. Cô chú ý trúng anh rồi. Ráng nên, Trình Ca ko tiếc bất cứ một hành vi dụ hoặc nào, quyết tâm tiến hành ý đồ thuộc anh so tài 1 đêm… làm việc trên giường. Nuối tiếc rằng, Bành Dã quá cứng không rơi vào cảnh bẫy của cô, hoặc nói, cô chưa biết hết về đàn ông, đặc biệt là người bọn ông này. Anh có vẻ ngoài rất anh tuấn, một khung người nam tính và một trái tim túng bấn ẩn. Trình Ca cảm thấy, bản thân anh đó là một loại kích thích.Lý bởi cô mang đến nơi này rất đơn giản, chỉ với đi đổi gió luôn tiện tay chụp một chùm hình ảnh phóng sự về công việc đặc biệt của các người sinh sống đây. Chỉ cần không ngờ, càng cho gần cô càng nhận biết mọi việc không đơn giản dễ dàng như cô vẫn nghĩ. Họ cực kỳ vất vả, rất không được đầy đủ nhưng cũng khá kiên định. Bạn ta là cảnh sát bảo đảm an toàn người, bọn họ lại là cảnh sát đảm bảo động trang bị hoang dã, dẫu vậy không được coi trọng.Bởi vì xã hội vốn dĩ quá hững hờ và cúng ơ, ko yêu động vật hoang dã thì rước đâu ra lòng cảm kích? mang đến nên, họ vẫn luôn cố gắng chống đỡ hằng ngày, vừa mưu sinh vừa thức tỉnh lòng người. Trình Ca cảm thấy, sinh sống như họ mới là bao gồm ý nghĩa. Vì chưng vậy, cô ra quyết định dùng tài năng của bản thân mang sự hy sinh của họ ra ngoài ranh giới của vùng khu đất này.Những ngày cùng đi cho trạm bảo đảm an toàn chính là quãng thời hạn quý giá nhất mà lại Trình Ca cảm nhận được. Mọi con tín đồ đó thật sự siêu tốt. Một Thạch Đầu mặc kệ sĩ diện bọn ông trả giá từng bó rau cân thịt để giảm thiểu ngân sách chi tiêu cho đội, một Mười Sáu mưu trí hoạt bát, một Ni Mã đối kháng thuần hay đỏ mặt, còn có… một Bành Dã rất cạnh tranh diễn tả.Ngược lại với lần đầu chạm chán nhau, tuyệt vời của đàn họ đối với Trình Ca đã thay đổi theo từng sự việc xẩy ra trên con đường đi. Bọn họ biết cô là 1 người phụ nữ kiên cường rắn rỏi, vẻ ngoài thờ ơ nhưng trong tim lại không ác. Nếu không, cô đã không vì một người lạ lẫm mà gặp mặt nguy hiểm vào núi tuyết, cũng không vị mình là bạn thành thị mà lại xa cách đàn họ. Suốt đường đi, họ nên ăn gì cô nạp năng lượng cái đó, chúng ta ngủ nơi đâu cô ngủ sinh hoạt đó, chưa từng than thở. Vắt nên, họ quý cô.Nhưng cách biểu hiện Bành Dã vẫn vậy. Anh quán triệt cô bất cứ cơ hội nào triển khai ý đồ ám muội đó. Chỉ nên anh hòa hoãn, anh nhượng bộ, một giải pháp vô thức dần dần trở thành có chút cưng chiều. Cô hy vọng trả thù tín đồ đã cướp xăng của cô, anh nói “đi đi, chớ quá đáng”. Cô ao ước đánh người, anh cởi giầy đưa đến cô. Cô ý muốn đòi lại sản phẩm ảnh, anh đi cùng cô. Chắc hẳn rằng anh cũng không sở hữu và nhận ra, nhưng cô gái đó thực sự sẽ ở trong mắt anh rồi.Chỉ bao gồm điều, anh làm các bước này liệu hoàn toàn có thể nghĩ mang lại điều gì đấy xa xôi rộng không? vượt nguy hiểm. Trình Ca chỉ vô ý chụp một bức hình ảnh liên quan đến Cáo Đen, tên trùm săn bắn linh dương hoang dã mà anh vẫn sẽ truy bắt, cơ mà hắn vẫn bày binh ba trận xua theo. Hết lần này cho lần khác, anh bảo vệ cô. Mỗi một lần thuộc trải qua hiểm nguy lại một lần cho gần nhau hơn. Cuối cùng vẫn là ko nhịn được mà lao vào nhau.Trong lòng cả hai hầu hết hiểu rõ, cuộc gặp gỡ khu vực đây chỉ như một cơn lốc cát bên trên sa mạc, dữ dội đến rứa nào rồi cũng sẽ bặt tăm không còn vệt vết. Nên họ bên nhau thỏa thuận, đừng vượt tuyến.Thế nhưng, bão mèo dù tung đi rồi thì hậu quả vướng lại cũng không còn nhỏ. Bụi cất cánh vào mắt, cát cất cánh vào tim, nhộn nhạo ngứa ngáy.Trình Ca cùng Bành Dã vẫn len lỏi vào kẻ thù theo biện pháp như vậy. Phòng tuyến vô hình dung đó, họ đã bước qua từ dịp nào chẳng biết. Trình Ca không biết, phút giây cô trở về nhìn anh giữa khung trời tuyết trắng và nở nụ cười, anh đã không thể nhấc chân đi được nữa. Bành Dã lại không biết, khoảnh khắc anh quỳ xuống chân Cáo Đen để lưu lại lấy tín ngưỡng của cô, anh cũng đang trở thành tín ngưỡng trong trái tim ai đó mất rồi.Trong lòng sáng sủa rõ, nhưng tâm lý vẫn không sẵn sàng. Cố gắng nên, tín đồ cần đi vẫn nên đi, người ở lại cố gắng chấp không cúi đầu. Nhưng mà đã gặp được người xuất sắc nhất, đi đến đâu cũng cần quay về.“Trình Ca, em đã không chạm mặt được người xuất sắc hơn.”“Bành Dã, em không thể.”Không thể gặp gỡ được tín đồ nào xuất sắc hơn anh.“Anh đi đón em, chớ thây gió mưa.”Chỉ đề xuất em muốn tới.Bành Dã, em tới nhằm nói cùng với anh, em sẵn sàng rồi. Chuẩn bị sẵn sàng để anh phi vào cuộc đời u ám và đen tối của em, chuẩn bị sẵn sàng dùng con tín đồ thật sự của em để mang đến với anh, chỉ việc anh chấp nhận.Trình Ca, anh chấp nhận, từ thời điểm em nói “Em là Trình Ca, nhiếp hình ảnh gia Trình Ca.” Cùng là một câu nói, lại phương pháp nhau đến mười nhị năm. Bất kỳ khoảng thời hạn ở thân em đã gặp mặt bao nhiêu người, trải qua những việc gì thì cũng phần nhiều không còn đặc biệt quan trọng nữa.“Quá khứ của em ko cần phân tích và lý giải với anh, sau này của em, anh làm cho em giải thích.”Trình Ca cũng vậy, dù rằng quá khứ của cô ý có 1 phần nguyên nhân là vì anh, dẫu vậy cô không còn trách hận.“Lưng gánh tội, mà lại một lòng phía thiện.”Mười 2 năm ở khu không người bảo đảm an toàn linh dương hoang dã, anh đã trả đủ toàn thể món nợ cuộc đời. Bởi vì vậy, con đường tiếp theo, là hai bạn nắm tay nhau thuộc đi. đảm bảo an toàn nhau, bảo đảm an toàn lý tưởng của nhau, giữ lại gìn tín ngưỡng mang đến nhau.Khi trong lòng không hề trống rỗng nữa, tự nhiên sẽ hoảng sợ. Các bước của Bành Dã quá nguy hiểm, nhất là lúc Cáo Đen đang săn đón anh trả thù. Trường hợp là trước đây, anh một giọt mồ hôi cũng sẽ không còn đổ, nhưng hiện thời anh đã tất cả Trình Ca. Chỉ cần cô bé dại một giọt nước mắt, huyết anh bị rút cho cạn kiệt. Do đó anh mong một lần chấm dứt khoát mạo hiểm, đương đầu với thương hiệu trùm này.Anh ko sợ, vày Trình Ca đã nói:“Bành Dã, em mong ngủ cả đời với anh.”Cả đời, là một trong lời hẹn hoàn mỹ.Một trận này, tất cả ra quân, sở hữu trên mình sức mạnh của tín đồ bảo vệ, tình thương của đất mẹ và gần như sinh linh trên mảnh đất nền này. Giờ súng rền vang khu đất trời, giờ thét của mất mát nhức thương, bao gồm ai nghe thấu không? Từng người ngã xuống, lại từng người vùng dậy. Trình Ca chú ý thấy bạn phòng thủ cuối cùng. Anh quỳ vào gió tuyết, sống sườn lưng thẳng tắp. Bành Dã làm cho được rồi. Hủy diệt một Cáo Đen, bài trừ niềm tin xô lệch trong tổ chức săn trộm.Anh hãy im tâm, em sẽ triển khai lời hứa, thường xuyên tiến về phía trước, với theo lý tưởng và sinh mạng của hai chúng ta. Anh vất vả nhiều rồi, việc còn sót lại hãy nhằm em. Trình Ca mang khoảnh khắc quật cường của anh đến với vắt giới. Để hiểu được trên đời luôn luôn có đầy đủ con người như thế, trong khi bạn vui vẻ chỗ phồn hoa, họ lặng lẽ âm thầm ở xứ sở này, bảo đảm nguồn cội. Chính vì trước khi tất cả xã hội, con người thuộc về tự nhiên. Dẫu vậy mấy ai còn nhớ? Trình Ca muốn chính là dùng sự hy sinh của những con bạn nơi đây một đợt nữa thức tỉnh nhân tâm.Câu chuyện dừng lại như vậy, hầu như người vẫn có một thắc mắc, là vui hay bi ai đây? không có vui xuất xắc buồn, bởi vì đây là 1 trong những câu chuyện không tồn tại kết thúc. Ở ko kể kia vẫn luôn luôn có các thế hệ Cáo Đen tiếp theo, cũng sẽ có đông đảo Bành Dã Trình Ca tiếp nối, cuộc chiến không lúc nào chấm xong cho đến lúc con bạn học được cách chung sống thuộc tự nhiên.Đây là một trong câu chuyện khôn xiết đẹp về tình yêu, về lý tưởng, về lòng tin và mong muốn mà bất cứ ai cũng muốn search kiếm trong cuộc sống đời thường mênh mông này.“Tuổi đang sinh sống đều đẹp. Bất kể em sinh hoạt đâu, đang có tác dụng gì.”Bành Dã, anh biết gió tự đâu tới. Vậy gồm biết, gió đang đi về đâu không?Anh biết. Gió đã đi về phía em, bởi anh ngơi nghỉ trong gió.Trên cao nguyên, chỉ có gió là thổi mãi không ngừng, như là tình yêu thương của Bành Dã cùng Trình Ca. Mãi mãi ko dừng.______" ": Trích dẫn trường đoản cú truyệnReview by#LâmTầnMinh họa bìa:#Lai_Khứ*Hình hình ảnh thuộc bản quyền của page reviews Ngôn Tình.