*
*
Hỏi: mục tiêu của bạn tu Phật đem quả vị niết bàn làm chỗ cứu cánh. Vậy nát bàn là gì ?

-Trong các bom tấn có những định nghĩa khác biệt nhưng chữ nát bàn (Nirvana) không ngoài ra nghĩa Viên tịch (hoàn toàn vắng lặng), Vô sinh (không còn sinh diệt) cùng Giải thoát v.v... đầy đủ nghĩa này nhằm chỉ cho những người đạt đạo sống trong trạng thái trọng tâm thể hoàn toàn vắng lặng, xong xuôi hết vọng tưởng vô minh.

Bạn đang xem: Nhập niết bàn là gì

Do chuyên môn giác ngộ không giống nhau nên vào kinh phân chia ra tư thứ Niết Bàn:

1. Niết bàn Hữu Dư Y: niết bàn đã xong sạch phiền não vọng hoặc trong ba cõi, nhưng mà còn thân của nghiệp báo dư thừa.

2. Nát bàn Vô Dư Y: niết bàn đã xong xuôi sạch phiền óc hữu lậu và không thể mang thân của quả báo (dứt hết uẩn thân).

3. Niết Bàn từ Tánh: Niết Bàn từ bỏ tánh sẵn bao gồm của bọn chúng sanh, nó vốn sẵn bao gồm tánh Niết Bàn chưa hẳn tu tập mới có. Như khía cạnh gương tánh vốn sạch chưa hẳn đợi vệ sinh mới hiện.

4. Nát bàn Vô Trụ Xứ: nát bàn không địa điểm nơi. Các vị người yêu Tát khi giác ngộ, lao mình trong lục đạo giáo hóa bọn chúng sanh, mang sự sinh tử của chúng sanh có tác dụng cảnh giới. Tuy ra vào sinh tử nhưng lại lúc nào thì cũng tự tại vô ngại.

Hai lắp thêm Niết Bàn trên là của mặt hàng Nhị thừa, hai trang bị Niết Bàn dưới chỉ riêng mặt hàng Đại thừa new có.

Hỏi:

- làm thế nào thể nghiệm nhằm biết gồm Niết Bàn ?

- Như trên bọn họ đã hiểu, căn cứ Tự Tánh niết bàn thì từng người chúng ta đều sẵn hoàn toàn có thể tánh thanh tịnh hữu hiệu tròn đầy, nhưng bởi phiền óc ngăn bít mà ko hiển lộ. ý muốn tánh niết bàn hiển lộ là phải tiêu diệt phiền não. Phiền não làm việc đây đó là sự mê lầm “chấp ngã”. Mê lầm chấp bổ hết, có nghĩa là Niết Bàn. Vậy thì hỏi lúc nào có Niết Bàn? bọn họ phải đáp: bao giờ tâm “chấp ngã” hết, hoặc tham, sân, say mê sạch chính khi ấy tức Niết Bàn, khỏi phải hỏi đâu xa.

Chúng ta hãy tham khảo một đoạn văn trích trong Tạng gớm Pali của tác giả “Cái Ta Nguy Hiểm” Buddhahasa sau đây:

Trong câu Phật ngôn: “Nếu chư Tỳ Kheo hành theo Chánh hạnh thì cõi trần gian không vắng tanh bóng các bậc A La Hán”. Chữ Chánh hạnh có ý nghĩa sâu sắc sâu xa quan tiền trọng. Sống chánh hạnh ngụ ý sự vắng phương diện của phát minh Ta và của Ta.

Chúng ta sống hết ngày này qua ngày khác, mà lại sống một giải pháp không chân chánh, vì thế cái tà con kiến “Ta” cùng “của Ta” mới sanh, và từng ngày nó vọt lên các lần, làm cho cái Niết Bàn thỏa mãn bị đứt đoạn, không tồn tại dịp xuất sắc để xuất hiện, và vì chưng thế họ không thành bậc Vô sinh (A La Hán). Sinh sống chánh hạnh là ở đúng với bát Chánh Đạo. Vậy điều cần yếu là ta buộc phải dùng tri kiến chân chánh và hành vi chân chánh làm thế nào để cho “Cái ý niệm Ta” với “của Ta” cấp thiết nổi dậy, ngõ hầu không có sự sanh. Khi không có sự sanh làm sao cả thì không tồn tại khổ nào cả và chính là chân niềm hạnh phúc như lời đức Phật vẫn thuyết.

Đọc qua đoạn văn ngắn này, bọn họ thấy Phật dạy đk muốn được nát bàn phải gồm Chánh hạnh (sinh hoạt đúng với bát Chánh Đạo). Bao giờ có Chánh hạnh thì lúc ấy có Niết Bàn. Lúc nào không tất cả Chánh hạnh thì không có Niết Bàn. Vậy muốn có được Niết Bàn phải gồm Chánh hạnh, tức là không còn khởi dậy cái ý niệm “Ta” và “của Ta”. Một khoảng thời gian ngắn nào mẫu “Ta” với “của Ta” ko khởi dậy trong tâm địa thức thì phút giây kia ta bao gồm Niết Bàn (Niết Bàn trong thời gian ngắn là nát bàn nhân, sinh sống với Niết Bàn dài lâu là như ý Niết Bàn). Vậy mong mỏi kéo thời gian Niết Bàn của ta lâu năm hay ngắn đầy đủ từ chổ chính giữa thức tất cả khởi vọng tưởng chấp ngã hay là không chấp xẻ mà thôi. Giả dụ sống được một phút không vọng tưởng là một trong những phút Niết Bàn, sinh sống được hai phút là nhị phút Niết Bàn, sinh sống một giờ, một ngày là được một giờ, một ngày Niết Bàn cho tới nếu sống hoàn toản là được niết bàn viên mãn.

Xem thêm: Mỹ Phẩm Trang Điểm Của Hãng Nào Tốt Nhất, Bộ Trang Điểm Của Hãng Nào Là Tốt Nhất

Trong Đốn Ngộ Nhập Đạo yếu Môn chép:

Có bạn hỏi:

- làm sao được Đại nát bàn ?

Thiền Sư Huệ Hải đáp:

- Chẳng chế tạo nghiệp sinh tử.

Khi làm sao chẳng tạo ra nghiệp sanh tử có nghĩa là Niết Bàn, chứ không phải tìm Niết Bàn nơi nào khác với cũng không phải đợi thời hạn nào bắt đầu đạt Niết Bàn. Vày vậy, đạt nát bàn sớm tuyệt muộn, thời hạn có nát bàn lâu tốt mau những tùy bọn họ cả.


Có một Cư sĩ đến hỏi Phật:

- Bạch đức gắng Tôn! Như Phật nói Niết Bàn lúc này đến để cơ mà thấy có thời hạn chăng ?

Phật bảo:

- Như người ý vừa suy nghĩ “tham”, mồm nói lời tham, thân thao tác làm việc tham thì ngay đó ưu bi khổ não liền khởi.

- Như fan ý vừa suy nghĩ “sân”, miệng nói lời sân, thân thao tác làm việc sân thì ưu bi khổ não ngay kia liền khởi.

- Như bạn ý vừa nghĩ về “si”, mồm nói lời si, thân thao tác si thì ưu bi nhức đầu khó xử ngay đó liền khởi. Fan nào ví như thân mồm ý xong xuôi được tham, sân, đắm say thì ưu bi hại não không có. Chính ngay khi đó là Niết Bàn lúc này (Tương Ưng bộ Kinh).

Hỏi:

- lúc đạt niết bàn rồi, còn có hay không còn tồn tại ?

- Vấn đề còn tồn tại hay không còn tồn tại đặt ra ở chỗ này đã sai rồi. Để trả lời thắc mắc này, tôi xin dẫn lời hỏi của một vị Bà La Môn mang lại hỏi Phật (Tạp A Hàm): "Thưa vắt Tôn! thế giới hữu biên, vô biên? nhân loại hữu thường, vô thường? Niết Bàn còn tồn tại hay không hề có?" ( Cả ba thắc mắc đức Phật đều im thin thít không đáp. Vì sao Phật không đáp? Bởi fan đời đa số hễ nói không thì họ chấp trọn vẹn không, khi nói có thì chấp trọn vẹn có (chấp một chiều), vày vậy mà lại Phật ko đáp. Nghĩa là trường hợp nói không thì họ chấp là không ngơ (ngoan không) như lông rùa, sừng thỏ; nói gồm thì chấp thường xuyên còn vĩnh cửu (vĩnh viễn không vắt đổi), nhưng nghĩa gồm không tại đây “không thế định” không hẳn là có, không phải trọn vẹn không. Hơn nữa nghĩa Niết Bàn, nó ly khai nghĩa có và không. Trên sao? vì nếu tất cả thì phải tất cả hình tướng nơi nơi có thể chỉ được, mà lại Niết Bàn đâu bao gồm hình tướng mạo và nơi nơi. Ví như nói không, ai biết gồm chứng đắc Niết Bàn? vì chưng vậy không thể nói bao gồm hay không. Mang một việc gần gụi làm thí dụ. Như khi ngồi thiền, trọng tâm ta buông xả tất cả vọng niệm không thể một chút dấy động, tâm lặng lẽ âm thầm thênh thang trùm khắp. Thời gian bấy giờ, còn có gì tuyệt không còn có gì? ví như nói còn tồn tại gì lý do không thấy tướng mạo mạo? nếu như nói không còn gì khác thì cái gì tỉnh sáng sủa biết là không? vị nó chưa hẳn thật tất cả và thật không nên nếu vấn đáp là “Có” là “Không” đông đảo không đúng lẽ thật. Quả đât hữu thường xuyên vô thường, hữu biên vô biên cũng vậy, nó chưa hẳn thật có, thiệt không cơ mà tùy duyên trở thành đổi. Chính vì như thế nên Phật không trả lời.

Khi Phật còn tại thế tất cả một vị Tỳ Kheo bệnh A La Hán tịch, những Thầy Tỳ Kheo cho hỏi Phật: Thầy Tỳ Kheo tịch sanh về đâu ? ( Phật trả lời: “Như củi không còn lửa tắt”. Tức thị còn duyên thì hiện, hết duyên thì ẩn, chớ ko về đâu!

Nhân ngày kỵ Mã Tổ, phái mạnh Tuyền hỏi chúng:

- bái trai Mã Tổ, vậy Mã Tổ gồm đến tuyệt chăng ?

 Cả bọn chúng không đáp được. Động sơn Lương Giới ra đáp: “Đợi có các bạn liền đến”. Tức là đủ duyên ngay tắp lự đến.

Qua hai mẩu truyện trên họ hiểu nghĩa tùy duyên là như vậy.

Hỏi:

- bạn đã trở về sống với từ tánh nát bàn hằng ngơi nghỉ trong thể tịch tịnh bất động đậy hay còn gì khác nữa không giống ?

- Thể của tự tánh Niết Bàn tuy tịch nhưng mà thường chiếu, hằng lạng lẽ mà vẫn chiếu soi. Vì vậy chư Phật và những vị nhân tình Tát lúc thành đạo các Ngài tất cả Tam thân (Pháp thân, Báo thân, Hóa thân), Tứ trí (Thành sở tác trí, Diệu quan cạnh bên trí, đồng đẳng tánh trí, Đại viên cảnh trí), Ngũ nhãn (Nhục nhãn, Thiên nhãn, Huệ nhãn, Pháp nhãn, Phật nhãn). Lục thông (Thiên nhãn thông, Thiên nhĩ thông, Tha chổ chính giữa thông, Túc mạng thông, Thần túc thông, Lậu tận thông). Vô số diệu dụng thần biến chuyển v.v... Giáo hóa muôn loài. Tuy hiện muôn loài nhưng tánh thể bất động.

Thế bắt buộc cảnh giới Hoa Nghiêm đã diễn đạt nào là mây ánh sáng, tàn lọng ánh sáng, cho đến đồ ăn, thứ mặc, giang san v.v... Hết thảy những trở thành ánh nắng cả. Họ lấy làm cho lạ phân vân ý kinh muốn nói gì không thể hiểu nổi, chẳng ngờ chính là để nói diệu dụng bất bốn nghì của đức Phật sau thời điểm đã đạt Niết Bàn. Nghĩa là sau khi đạt mang đến Niết Bàn thì đâu đâu cũng là cảnh giới bất bốn nghì, chớ chưa hẳn đạt mang lại đó rồi không còn gì hết. Đó là điều chúng ta chớ lầm lẫn.