Thật là một điều lý thú nhưng mà biết rằng năng khiếu sở trường Thần Nhãn có thể hỗ trợ cho ta làm cho được số đông điều phi thường.

Bạn đang xem: Những bí ẩn cuộc đời

Dẫu vậy càng lý thú không chỉ có vậy khi ta được biết rằng trong thời đại này còn có một người đã dùng năng khiếu Thần Nhãn một biện pháp hữu ích trên địa hạt sưu tầm tương tự như trên góc nhìn thực tế. Tín đồ ấy là ông Edgar Cayce. Người ta điện thoại tư vấn ông Cayce* một trong những năm ở đầu cuối của đời ông, là “Con người khác người ở Virginia Beach.” Đó là một danh hiệu phỉnh lừa, bởi vì tuy rằng có hàng trăm người đã làm được ông trị khỏi bịnh một trong những điều kiện thật là lạ lùng, nhưng mà ông không phải là một người có tác dụng “phép lạ”, hiểu theo ý nghĩa sâu sắc thông thường của chữ này. Không thể có chuyện đặt bàn tay truyền điện, hay tạo nên bịnh nhân quăng nạng gỗ sau khi đã sờ nhẹ vào manh áo của y. Rất nhiều sự “nhiệm mầu” của ông Cayce chỉ là việc khám đúng căn bịnh, nhưng thường là trong lúc bịnh nhân ở giải pháp xa ông mang lại hằng ngàn cây số! xung quanh ra, năng khiếu sở trường Thần Nhãn của ông chỉ trọn vẹn khai mở trong giấc mộng thôi miên, đó là 1 trong những điều đáng được sự để ý của đa số nhà trị bịnh theo khoa chổ chính giữa lý, hay được dùng giấc ngủ thôi miên để chữa bịnh hoặc làm phương tiện đi lại sưu khoảng về cõi tiềm thức của bé người, một trong những thí dụ đáng chú ý nhất về phong thái sử dụng Thần Nhãn của ông Cayce là vào trường vừa lòng sau đây: Một người con gái ở Selma, thuộc tè bang Alabama, Hoa Kỳ, thình lình bị mất trí và được đem vào một trong những nhà yêu đương điên. Người anh cô ta kinh hoảng, bèn nhờ vào cậy ông Cayce giúp đỡ. Ông Cayce bèn nằm ở giường, thở vài khá dài và sâu, đoạn ông ngủ thiếp đi. Kế đó, ông chịu đựng sự dẫn dụ thôi miên của một người bảo ông quan sát vào thể xác của người đàn bà và đi khám bịnh cho cô ấy. Sau một cơ hội im lặng, ông Cayce bắt đầu nói, cũng như bất cứ mọi bạn nằm trong giấc thôi miên khi bọn họ được lịnh truyền của tín đồ dẫn dụ. Mặc dù nhiên, tất cả điều khác hơn những người thường, là ông Cayce bắt đầu diễn tả tình trạng thể chất của tín đồ bịnh, ngoài ra cặp mắt ông bao gồm quang tuyến đường X. Ông cho thấy rằng thiếu nữ ấy có một chiếc răng cấm mọc ngược và cấn lên một mặt đường gân thông lên cỗ óc. Ông bảo đề xuất nhổ chiếc răng ấy để cho đường gân kia được giải phóng khỏi động lên đến óc, và đem bịnh nhân quay trở lại trạng thái bình thường. Theo sự hướng dẫn của ông Cayce, người ta bắt đầu xem trong miệng cô gái thì thấy có một chiếc răng cấm mọc ngược. Sau khoản thời gian được đưa về cho một vị nha sĩ nhổ răng thì thiếu nữ liền hết bịnh điên. Một ví dụ khác hết sức lạ lùng, là một trong thiếu phụ sinh hoạt tỉnh Kentucky bên Hoa Kỳ hình thành một người con thiếu tháng. Đứa trẻ em ấy nhỏ xíu đau èo uột luôn. Lúc được bốn tháng, nó bị triệu chứng kinh phong giựt cực kỳ nặng cho nỗi cha vị bác bỏ sĩ chăm nom cho nó, trong các số đó có người phụ thân của đứa trẻ, đều run sợ rằng nó sẽ không còn qua ngoài ngày hôm ấy. Người mẹ đứa trẻ sẽ tuyệt vọng, bèn nhờ ông Cayse khám bịnh mang lại nó. Vào giấc thôi miên, ông Cayce bảo đem mang đến nó uống một liều thuốc Belladone và kèm theo sau đó, đến uống một loại thuốc trừ độc. đầy đủ vị bác bỏ sĩ khác số đông phản đối bí quyết chữa bịnh này, vị Belladone là một máy thuốc độc, nhưng bà mẹ đứa trẻ không nghe và một mực tự mình đưa thuốc ấy cho bé bà uống. Tức thì tức khắc, hội chứng kinh phong xong hẳn. Sau thời điểm cho đứa trẻ em uống thêm một thang thuốc trừ độc, đứa trẻ chạng thẳng chân tay và ngủ một giấc ngon lành. Nó đang được cứu vớt sống với đã ngoài bịnh. TRA CỨU THẦN SỐ HỌC ONLINE
*
coi Đường Đời, Sự Nghiệp, Tình Duyên, Vận Mệnh, các Năm Đỉnh Cao Cuộc Đời...
kỹ thuật khám phá bản thân qua các con số - Pythagoras (Pitago)

Những tỉ dụ trên đây, với hằng trăm thí dụ khác, không phải là phần lớn trường hợp chữa khỏi bịnh bằng “đức tin”. Những trường vừa lòng mà tín đồ bịnh được chữa trị khỏi cấp cho thời giống như các trường hợp nói trên chỉ là một số trong những ít. Trong toàn bộ những trường hợp khác thì người bịnh được điều trị một biện pháp cụ thể, tất cả khi thọ dài, và bí quyết điều trị gồm tất cả thuốc men, giải phẫu, kị cữ món ăn, dùng sinh tố, chữa bằng điện, xoa bóp tốt tự kỷ ám thị v.v… gần như trường hợp chữa bịnh bằng Thần Nhãn của ông Cayce đều được ghi chép trong số những hồ sơ với được giữ gìn cẩn thận. Tất cả có đến ba chục ngàn làm hồ sơ được giữ giàng ở Virginia Beach, và chuẩn bị sẵn sàng được cần sử dụng làm tư liệu cho hầu như ai ước ao khảo cứu vãn sưu tầm. Số đông hồ sơ kia gồm bao gồm tờ biên bản các cuộc thăm khám bịnh bằng Thần Nhãn, có kê khai ngày tháng rõ ràng; gần như thơ thỉnh cầu của bịnh nhân làm việc xa hoặc của thân quyến bạn bịnh; gần như bức thơ giãi bày sự biết ơn của rất nhiều bịnh nhân được trị khỏi sinh hoạt khắp vị trí trên chũm giới; đa số giấy minh chứng của các bác sĩ; cùng những bản tốc ký kết chép lại đều lời của ông Cayce thốt ra trong giấc ngủ thôi miên. đông đảo tập làm hồ sơ này tất cả thành một kho văn kiện cùng tài liệu béo tròn để minh chứng sự thiệt về hiện tượng kỳ lạ Thần Nhãn (Clairvoyance). Ông Cayce sinh năm 1877 tại Hopkinsville, tiểu bang Kentucky, Hoa Kỳ. Ông sinh trưởng trong một gia đình nông dân nghèo cùng thất học. Ông theo học tập trường làng đến bực đái học, và dù rằng trong thuở thiếu hụt thời, ông đã tỏ ý mong trở đề xuất một giáo sĩ, nhưng thực trạng không có thể chấp nhận được ông thường xuyên theo đuổi sự học vấn. Đời sống làm việc nông trại ko thích phù hợp với ông; ông bèn ra làm việc tỉnh thành, trước hết ông làm nhân viên phụ trách một siêu thị bán sách, sau đó ông làm nhân viên cấp dưới một hãng bảo hiểm. Năm ông nhị mươi kiểu mốt tuổi, một câu hỏi xảy đến bất ngờ làm chuyển đổi trọn cuộc sống ông là ông bị tắt tiếng nói vì chưng một hội chứng bịnh yết hầu. đầy đủ sự chữa chạy đều loại bỏ quả, với không một vị chưng sĩ nào hoàn toàn có thể chữa cho ông khỏi bịnh. Ko thể thường xuyên hành nghề nhân viên cấp dưới bảo hiểm, ông bèn quay trở lại nhà phụ huynh ông. Ông ở kia gần một năm, không vận động gì cả và chứng bịnh của ông trong khi không thể chạy chữa. Sau cùng, ông đưa ra quyết định theo học nghề chụp ảnh, bởi nghề này không bắt đề xuất dùng mang đến giọng nói. Trong khi ông đang tập sự nghề chụp ảnh, một bên thôi miên đạo diễn thương hiệu là Hart, đi ngang qua Hopkinsville và màn trình diễn tài nghệ tận nơi hí viện của thành phố. đơn vị thôi miên Hart khi nghe nói ông Cayse bị bệnh bịnh tắt tiếng, mới kiến nghị chữa bịnh mang đến ông bằng khoa thôi miên. Ông Cayce liền vui vẻ dấn lời. Vào giấc thôi miên, ông Cayce tuân theo bổn phận của ông Hart và rỉ tai như thường, dẫu vậy trái lại, khi ông ngộ ra thì ông lại bị tắt tiếng như trước. Một trong những giấc thôi miên kế đó, đơn vị thôi miên bèn dẫn dụ đến ông nghe rằng sau khoản thời gian thức tỉnh, ông sẽ có thể nói rằng chuyện được như thường. Phương thức này gọi là “Ám thị thôi miên”, tuy rằng rất hiệu nghiệm và đã từng có lần giúp đỡ được nhiều người chiến hạ được một vài kiến thức như tật hút thuốc quá độ chẳng hạn, lại không có kết quả đối với hội chứng bịnh của ông Cayce. Ông Hart, vì nên di chuyển sang tỉnh không giống theo công tác đã chuẩn bị đặt, ko thể tiếp tục những cuộc thể nghiệm của ông nữa, nhưng tất cả một bạn tên là Layne ở cùng một địa phương, đã theo dõi cuộc chữa trị bịnh mang lại ông Cayce một cách thích thú. Ông Layne mới ý kiến đề nghị với ông Cayce để mang lại ông ta thử khám chữa cuống họng của ông. Ông Cayce vì mong muốn được ngoài bịnh bằng bất cứ phương pháp điều trị nào, ngay tức thì chấp nhận. Ông Layne mới nảy ra một sáng kiến mới, là dẫn dụ mang đến ông Cayce trong giấc thôi miên, hãy tự diễn tả căn bịnh của mình. Thật kỳ lạ thay, ông Cayce tuân theo lời dẫn dụ đó và có tác dụng đúng y theo lời. Bằng một tiếng nói bình thường, trong lúc ông chịu dẫn dụ sự thôi miên của ông Layne, ông Cayce mới bước đầu diễn tả trạng thái của rất nhiều sợi dây thanh âm (Cordes vocales) trong cuống họng của ông. Ông nói: -A! bạn cũng có thể nhìn thấy loại thể xác này! vào tầm bình thường, nó cần thiết nói được bởi vì những thớ giết phần dưới cuống họng bị liệt bại hết một phần, vì một sự mệt mỏi thần kinh tạo nên. Bệnh bịnh này lý do là vì một trạng thái tâm lý gây ra và tác động đến phần thể chất. Mong mỏi chữa hết bịnh, đề xuất dùng giải pháp dẫn dụ để triển khai vận gửi sự giữ thông ngày tiết huyết ở bộ phận bị đau, trong những khi người bịnh còn bên trong trạng thái vô ý thức của giấc thôi miên. Ông Layne liền dẫn dụ mang lại ông Cayce nghe rằng sự lưu thông ngày tiết huyết của ông đang tăng gia một bí quyết dồi dào ở chỗ cuống họng bị đau và bịnh trạng của ông sẽ thuyên giảm. Lần lần, phần trên của cục ngực và cuống họng của ông Cayce thay thay đổi màu sắc, và gửi từ màu sắc hồng nhạt sang màu đỏ thắm. Tiếp đến hai mươi phút, vẫn trong giấc mộng thôi miên, ông Cayce ho lên mấy tiếng để lấy giọng với nói: -Tốt lắm, căn bịnh vẫn dứt. Ông hãy dẫn dụ rằng sự lưu lại thông máu huyết sẽ trở lại bình thường và thể xác này hãy thức tỉnh. Ông Layne liền làm cho y theo lời. Ông Cayce thức tỉnh giấc và rỉ tai như thường lần thứ nhất từ trên 1 năm nay. Trong số những tháng sau đó, thỉnh thoảng căn bịnh ông tái phát trở về một đôi lần. Những lần như thế, ông Layne lại dẫn dụ bởi thôi miên mang lại máu huyết giữ thông khu vực cuống họng, và hội chứng bịnh lại dứt. Mẩu truyện của ông Cayce có lẽ đã xong xuôi với từng ấy đó, trường hợp ông Layne không nhìn thấy những triển vọng sâu sát của ngôi trường hợp quan trọng này, cùng tìm cách khai quật trên địa phân tử thực tế. Lịch sử dân tộc của khoa thôi miên là vấn đề quen thuộc so với ông và ông đã từng có lần biết mọi trường hợp tương tự đặt bên dưới sự điều trị của ông De Puysegur ở Pháp, ông này là vị kế nghiệp cho bác bỏ sĩ Mesmer, người đã mày mò ra khoa nhân năng lượng điện học. Ông Layne nghĩ rằng nếu ông Cayce có thể nhìn thấy xác thể của chính bản thân mình và tự thăm khám bịnh lấy, thì tự nhiên là ông ấy sẽ hoàn toàn có thể nhìn thấy thể xác của không ít người khác và khám bịnh đến họ. Ông Layne bèn thí nghiệm điều đó với chủ yếu mình ông, bởi vì trong thời gian gần đây ông đã bị chứng nhức bao tử. Cuộc xem sét đã thành công xuất sắc mỹ mãn. Vào giấc thôi miên, ông Cayce diễn tả trạng thái phía bên trong thể xác của ông Layne và ý kiến đề nghị một vài phép điều trị. Ông Layne lấy làm vui miệng vô hạn, sự bình chọn của ông Cayce hoàn toàn đúng theo hồ hết triệu hội chứng mà thiết yếu ông đã nhận được thấy và cũng như theo sự khán nghiệm của đa số vị bác sĩ khác. Hơn nữa, cách điều trị của ông Cayce đưa ra gồm có một phép ẩm thực ăn uống hạn chế, né cữ, mọi thuốc men và mọi phép bầy đàn dục chưa từng đem vận dụng theo phương pháp điều trị ấy và trong vòng ba tuần, ông nhận biết rằng bịnh trạng của ông đang thuyên giảm rất nhiều. Phần lớn sự kiện trên phía trên đã khiến cho ông Cayce lưỡng lự lừng chừng không ít. Tuy vậy ông Layne lấy làm vô thuộc phấn khởi và quyết định thử coi phép chữa bệnh này rất có thể chữa ngoài bịnh cho người khác giỏi không? Hồi new lên mười tuổi, ông Cayce đã bắt đầu đọc cỗ Thánh khiếp (Bible), và đọc đi đọc lại hằng năm từ trên đầu đến cuối cuốn sách ấy. Ông có ý nghĩ hy vọng trở đề nghị một nhà trị bịnh để cứu giúp giúp những bệnh nhân nhức khổ, cũng giống như các vị môn sinh đấng Christ hồi xưa. Về sau, ông có tham vọng trở buộc phải một công ty truyền giáo như sẽ nói làm việc trên, nhưng yếu tố hoàn cảnh của ông cấm đoán phép. Và đến hiện giờ thình lình ông thừa nhận thấy cơ hội làm thầy trị bịnh đến thiên hạ trường đoản cú nhiên xuất hiện thêm đến với ông. Nhưng ông còn băn khoăn lo ngại không dám nắm lấy thời cơ ấy, do ông sợ rằng giả dụ trong giấc mộng thôi miên, ông lỡ nói một điều gì vô ích và nguy khốn cho tánh mạng kẻ khác, thì sao? tuy thế ông Layne liền bảo đảm an toàn rằng ông đừng sợ gì cả; chính ông Layne đã có hiểu biết khá nhiều về Y học tập để hoàn toàn có thể ngăn chận lại các phép điều trị nào xét ra ăn hại cho bịnh nhân. Ông Cayce liền dò hỏi lại cỗ Thánh Kinh để tìm thấy một con đường lối hành động. Sau cùng, ông thích hợp giúp đỡ cho những người bịnh nào mong mỏi được điều trị theo cách thức của ông, mà lại ông nói trước một cách ngừng khoát rằng kia chỉ là phần lớn cuộc thí nghiệm, và ông không đòi hỏi tiền thù lao chi cả. Kế đó, ông Layne mới bắt đầu chép bằng tốc ký đông đảo lời nhưng mà ông Cayce thốt ra trong giấc ngủ thôi miên và hotline đó là biên bản, xuất xắc phúc trình số đông cuộc “Khám bịnh bởi Thần Nhãn”. Điều quái đản nhất trong số những cuộc thăm khám bịnh của ông Cayce, ngoài những giờ hành nghề nhiếp ảnh, là ông vẫn dùng các danh từ đúng đắn về khoa Sinh Lý học và khung hình Học, dù rằng trong thời gian thức tỉnh, ông không thể biết một điều gì về nghành nghề dịch vụ Y học và không thể đọc các sách về Y khoa. Điều càng quái đản hơn nữa đối với ông Cayce, là rất nhiều bịnh nhân bởi vì ông điều trị đa số được thuyên sút rất nhiều. Trường hòa hợp của ông Layne không đủ tạo nên ông chịu thuyết phục do ông cho rằng chắc rằng sự tưởng tượng đã khiến cho ông Layne tưởng rằng mình khỏi bịnh. Về phần ông Cayce, việc ông đã thu hồi lại được giọng nói không thể cho là sự tưởng tượng, nhưng lại đó có thể chỉ là một trong sự bỗng nhiên tình cờ. Phần đông sự ngờ vực nó vẫn luôn luôn ám hình ảnh ông trong số những năm đầu khi ông bắt đầu bắt tay vào vấn đề khám bịnh bởi Thần Nhãn, đã lần lần giải tán trước sự việc kiện phân minh là đầy đủ bịnh nhân vì chưng ông điều trị đa số được khỏi bịnh, thậm chí còn đến cả đa số trường hợp được coi như là nan y và hết phương chạy chữa. Lần lần, quyền năng khác thường của ông Cayce đã được đồn đãi khắp phần lớn nơi. Một ngày kia, ông được tin smartphone của ông cựu điều tra Giáo dục tp Hopkinsville mời ông mang lại chữa đến cô đàn bà của ông ta new lên năm tuổi, và đau nhỏ đã cha năm nay.

Xem thêm: " Phụ Kiện Xe Air Blade 2017, Bảng Giá Phụ Kiện Trang Trí Xe Airblade 2016

Em ấy bị chứng cảm cúm vào năm hai tuổi cùng từ khi đó đến nay, em bị mất trí khôn. đầy đủ vị chưng sĩ trình độ mà bố mẹ em đã mời mang đến khám bịnh mang đến em đầy đủ thúc thủ vô sách, không làm sao cứu em khỏi bịnh. Gần đây, em lại bị hội chứng phong giựt càng ngày càng dữ dội thêm, cùng một vị bác bỏ sĩ chuyên môn đã tuyên ba rằng đó là 1 trong những chứng bịnh trực thuộc về óc, bắt buộc chữa nổi. Bố mẹ em đã tuyệt vọng, và đem em về nhà để đợi ngày em loại trừ linh hồn. Khi đó, một người bạn mới thì thầm với cha mẹ em về ông Cayce và thế lực nhiệm mầu của ông. Lúc ông Cayce nghe nói tới trường hợp của cô ý gái nhỏ này, ông bởi lòng dịch chuyển đến chỗ để xét nghiệm bịnh cho em ấy. Vì tình trạng tài chính của ông không được đầy đủ lắm, nên ông đề nghị nhận chi phí lộ giá thành của mái ấm gia đình bịnh nhân cung cấp. Đó là lần đầu tiên mà ông dấn một món tiền về công việc chữa bịnh của ông để giúp đỡ đỡ kẻ khác. Ông bèn lên đường, tuy rằng với cùng 1 sự băn khoăn khó nghĩ về trong lòng. Khi cô gái nhỏ dại được đem đến trước mặt ông, ông càng cảm xúc một cách thấm thía sự mai mỉa của vai trò của ông, vày ông, bé của một gia đình nông dân tầm thường và đắn đo một chữ về y học, lại từ bỏ hào có thể chạy chữa cho 1 đứa con trẻ mà đông đảo nhà chuyên môn giỏi nhất vào xứ về ngành y tế đã yêu cầu chịu bó tay không trị nổi! Ông cảm thấy hơi run rẩy lúc ông nằm trên chiếc sofa trong phòng tiếp khách nhà ông Thanh tra, và ngủ mê thiếp đi. Tuy nhiên, trong giấc mộng thôi miên, ông ko còn do dự nghi mắc cỡ về ông nữa. Ông Layne có mặt tại một bên nhằm dẫn dụ cho ông, và chép bằng tốc ký phần nhiều lời ông Cayce thốt ra như thường xuyên lệ. Với một sự bình tĩnh và từ bỏ tín nhưng mà ông vẫn thường biểu thị trong gần như cuộc xét nghiệm bịnh trước đây, ông Cayce mới ban đầu diễn tả bịnh trạng của đứa trẻ. Ông cho thấy thêm rằng trước lúc bị cảm cúm, em bé ấy đã biết thành té té từ vào xe văng xuống đất, với vi trùng bịnh cảm cúm đã bỗng nhập vào chỗ thương tích do tai nạn gây ra; rằng điều đó gây đề xuất chứng phong giựt. Ông cho biết thêm rằng một sự chữa bệnh thích nghi bởi phép nắn xương sẽ rất có thể làm giảm bớt áp lực và hỗ trợ cho em nhỏ được bình phục quay lại như thường. Bà mẹ em bé bỏng xác nhận việc em bị té xe, nhưng vày không thấy gồm thương tích, bắt buộc bà không hề nghĩ rằng bài toán ngã xe pháo lại có tác động đến bịnh trạng của em bây giờ. Ông Layne bèn vận dụng cách điều trị mang lại em theo lời dặn của ông Cayce và trong khoảng ba tuần, em nhỏ dại đã hết triệu chứng phong giựt. Triệu chứng trí khôn của em đã khá nhiều: em nói được tên của con búp bê, sản phẩm chơi say mê nhất của em nhưng em vẫn chơi trước lúc bị bịnh; tiếp nối em call tên của phụ vương em và bà bầu em lần trước tiên từ những năm nay. Sau tía tháng, hai ông bà gia chủ tuyên ba rằng cô con gái nhỏ tuổi của các cụ đã trọn vẹn bình phục và đang cố gắng vớt vát lại thời gian đã mất trong số những năm tối tăm vừa qua. Gần như sự việc xảy ra như trường phù hợp này đã mang lại cho ông Cayce một đức tin rằng ông ko lầm mà lại đem sử dụng năng lực lạ lùng của ông để giúp đỡ đỡ thế gian. Nhiều người biết đến của ông càng ngày càng đồn xa. Báo giới đã tìm hiểu ra nơi ông ở với đã chất vấn ông. Kể từ khi đó, hằng ngày ông phần nhiều nhận được gần như cú điện thoại cảm ứng thông minh và các bức điện tín của rất nhiều bịnh nhân tuyệt vọng yêu mong ông chữa bịnh mang đến họ. Thiết yếu nhờ này mà ông nhận thấy rằng ông hoàn toàn có thể khám bịnh xuyên thẳng qua không gian, trong khi ông ở giải pháp xa bịnh nhân đến hằng mấy trăm dặm đường, miễn sao trong giấc thôi miên, người ta nói cho ông biết tiếng tăm và địa chỉ rõ ràng của bịnh nhân. Ông Cayce thường ban đầu cuộc đi khám nghiệm người bệnh ở xa bởi vài lời bình phẩm về thời tiết và hoàn cảnh địa phương địa điểm bịnh nhân ở, với 1 giọng nói nói chuyện đại khái như: -Ở đây, sáng nay gió thổi to gan quá! -Đây là Winthertur ở Thụy Sĩ. À! dòng sông này đẹp mắt quá! -Cái thể xác ấy đã đi, nó đi thang máy để đi xuống lầu! -À! Những bộ áo Pyjama này rất đẹp quá! -Ừ! bà mẹ đang cầu nguyện ở chống bên! v. V… gần như sự tả cảnh đó về sau được chứng thực là đúng, lại càng giúp một bằng chứng xác thực về khiếu Thần Nhãn của ông Cayce. Dầu rằng bịnh nhân ở biện pháp xa, tuyệt ở ngay sát một bên ông vào một gian phòng, thì ông cũng sử dụng một phương pháp giống nhau không tồn tại gì cố kỉnh đổi. Ông chỉ cần cởi giầy, lên nằm trên chóng một biện pháp hoàn toàn dễ chịu và thoải mái và nghỉ ngơi ngơi. Ông nhận thấy rằng ông rất cần phải nằm day đầu về phía Bắc và quay chân về hướng Nam. Trong khi một vị trí nằm và một chiếc gối nhằm gối đầu, ông không buộc phải dùng một món gì khác. đều cuộc thăm khám nghiệm rất có thể diễn ra ban ngày cũng tương tự ban đêm, với bóng tôi hay sáng mọi không có tác động gì khác nhau. Vài phút sau khoản thời gian nằm lặng chỗ, ông ngay tức khắc ngủ thiếp đi. Khi đó, ông Layne, hay là vk ông Cayce, hay bất cứ một bạn nào khác mà ông tin cẩn và giao phó trách nhiệm này, new đưa ra cho ông đa số lời dẫn dụ mê thích nghi. Câu dẫn dụ thông thường là: -Bây giờ, ông vẫn thấy trước khía cạnh ông ( tên họ fan bịnh), sinh sống tại ( showroom tên đường, thành phố, xứ…) Ông sẽ khám nghiệm người ấy một cách chú ý và cẩn thận, và ông đang nói đến tôi biết bịnh trạng cùng lý do của bệnh bịnh là như vậy nào. Ông cũng biến thành nói bí quyết điều trị như thế nào để chữa trị bịnh cho cái thể xác bạn ấy được thuyên giảm. Cùng ông sẽ đáp lại những câu hỏi của tôi chuyển ra. Vài ba phút sau, ông Cayce bắt đầu nói, cùng ông Layne hoặc cô thư ký kết Gladys Davis chép bằng tốc ký những lời nói của ông Cayce. Sau đó, bạn dạng chép tốc ký được đem đánh máy lại rõ ràng. Trong hầu như trường hợp, một bổn sao được đưa cho tất cả những người bịnh hoặc thân nhân của y, hoặc fan đỡ đầu xuất xắc vị bác sĩ của đương sự, còn một bổn sao bởi giấy màu vàng thì được giữ trong hồ sơ của bịnh nhân. Lời đồn thổi đãi truyền khẩu với những bài xích tường thuật trên mặt báo chí truyền thông về năng khiếu sở trường Thần Nhãn của ông Cayce không bao lâu đã hấp dẫn sự để ý của phần đa tay bé buôn bao gồm óc trục lợi. Một đơn vị buôn to về ngành bông vải ý kiến đề xuất trả mang lại ông Cayce hằng ngày một trăm đô la tiếp tục trong hai tuần nhằm nhờ ông “xem” giùm giá thị phần bông vải vóc hằng ngày. Dù rằng lúc ấy ông đang yêu cầu dùng tiền, dẫu vậy ông bèn trường đoản cú chối. Có những người khác hy vọng nhờ ông chỉ giùm rất nhiều chỗ chôn vết kho tàng, hoặc chỉ con chiến mã nào về duy nhất để đánh trúng giải cá ngựa trong trường đua. Có rất nhiều lần, ông Cayce đã chịu đựng nghe theo lời cõi tục thỉnh cầu và demo làm phần đa chuyện kể trên để rút tay nghề và cũng nhằm xem công dụng ra sao. Các lần ông đã thành công xuất sắc và nói đúng hiệu quả của phần lớn cuộc đua cá ngựa; nhưng các lần ông đã và đang nói sai! Và rất nhiều lần như thế, sau khi thức thức giấc ông cảm giác mệt mỏi, bực tức và bất mãn về mình! bao gồm một lần, tín đồ ta thuyết phục được ông hãy thử thời vận và cần sử dụng Thần Nhãn để tìm hiểu các mỏ dầu hỏa sinh hoạt tiểu bang Texas, tuy vậy ông không thu được công dụng gì xứng đáng kể với đã hoàn toàn thất bại! sau cuối ông nhận ra rằng ông chỉ hoàn toàn có thể sử dụng năng khiếu thần thông của chính mình một biện pháp hữu hiệu và chắc hẳn rằng vào mục đích chữa bịnh đến nhân loại, và chỉ vì mục đích duy nhất đó mà thôi, chớ không lúc nào nên cần sử dụng Thần Nhãn để giúp cho ai, hay cho bản thân và tìm tiền sinh lợi! Chí đến những sự quảng bá ồ ạt để mong danh, ông đều hững hờ không thân thiết đến. Năm 1922, ông Giám Đốc tờ báo Denver Post nghe kể đến ông Cayce với mời ông mang lại Denver. Sau khi đã dự kiến 1 trong các buổi khám bịnh có kết quả hiển nhiên, ông ta liền kiến nghị với ông Cayce một việc sau đây, ông ta sẽ trả mang đến ông Cayce từng ngày một nghìn dollars, và tự phụ trách lấy các bước tổ chức hồ hết cuộc thể hiện lưu rượu cồn trong xứ, nếu ông Cayce bằng lòng thay tên họ cùng khoác lấy một chiếc tên Ấn Độ, ăn mặc và bịt khăn theo lối Đông Phương, và khám bịnh bằng giấc thôi miên sau một tờ màn đậy khuất nhằm tránh hầu hết cặp mắt tò mò. Nhưng mà ông Cayce quyết liệt từ chối. Ông David Kahn, Giám Đốc công ty Vô tuyến đường Truyền Hình sinh hoạt Brunswich, và là các bạn cũ của ông Cayce, trong những cuộc thủ thỉ riêng tư, sẽ quảng cáo về ciệc có tác dụng của ông Cayce trong số giới bạn bè và những giới marketing thương mãi; tuy nhiên khi ông kiến nghị mở một lịch trình quảng cáo đại đồ sộ về quá trình của ông Cayce trên đài vô con đường truyền hình, thì ông Cayce liền từ chối một giải pháp quyết liệt. Trong cuộc sống của ông, ông không lúc nào chấp thuận mang đến ai làm bất kể một sự pr nào về sự việc khám bịnh giỏi về đông đảo cuộc diễn giả công cùng của ông. Trong các cuộc đàm thoại với những người dân không theo luồng thông tin có sẵn ông nhiều, ông không bao giờ nói về năng khiếu quan trọng đặc biệt của mình, nếu fan ta ko hỏi ông về vấn đề đó. Có rất nhiều người ở và một tỉnh nhưng không còn biết gì về ông, trong khi việc ông làm nghề nhiếp ảnh. Ông sinh sống với một lòng tin tưởng chắc chắn rằng rằng ông chỉ là 1 trong khí cụ sẽ giúp đỡ và mang về sức khỏe cho gần như kẻ ốm cực khổ sở, và ông không khi nào nên làm cho thiên hạ chăm chú đến mình. Trong những năm đầu, ông Cayce vẫn liên tiếp hành nghề nhiếp ảnh, và luôn luôn luôn khước từ không thừa nhận tiền thù lao về số đông cuộc thăm khám bịnh của ông. Về sau, lúc số fan bịnh mang đến nhờ ông chạy chữa càng ngày càng đông, làm cho ông quan yếu nào thường xuyên hành nghề nhiếp hình ảnh được nữa, ông mới có lý do để dấn tiền thù lao vị ông còn cần đùm bọc và nuôi chăm sóc gia đình. Tuy thế, so với những fan nghèo không được sức trả tiền, ông vẫn khám bịnh giùm không rước tiền. Không lúc nào ông Cayce yên cầu hoặc buộc phải bịnh nhân đề xuất trả chi phí thù lao. Hầu như bổn sao các thơ từ bỏ của ông hiện nay còn được cất giữ trong các tập hồ sơ ở Virginia Beach, khu vực ông cho trú ngụ từ thời điểm năm 1927, là những minh chứng hùng biện mang lại lòng hy sinh, vô kỷ của ông. Mặc dù trong phần lớn bức văn thư ấy có khá nhiều sự thiếu thốn sót về văn phạm, giải pháp chấm câu và biện pháp hành văn, dẫu vậy nó thể hiện một cách chuyên sâu lòng hy vọng muốn giúp sức và làm giảm bớt những nỗi âu sầu của nhân loại. Một trong những năm thứ nhất đó, ông Cayce luôn bị dày vò vì sự hoài nghi. Bao gồm đôi khi, một trong những cuộc khám bịnh, ông Cayce vẫn yên thinh không nói gì trong giấc ngủ thôi miên. Chắc hẳn rằng trong đông đảo lúc đó, năng khiếu sở trường Thần Nhãn của ông bị ảnh hưởng bởi tình trạng sức mạnh hoặc trạng thái không an tâm của chổ chính giữa hồn. Mặc dù lúc thường, ông là 1 người dịu dàng êm ả và nhân hậu lành, tuy vậy ông có những khi nóng giận thình lình; và ông thường có sự lo lắng về chi phí bạc. Một chổ chính giữa trạng như vậy lẽ tất yếu là làm cho tê liệt mất năng khiếu sở trường của ông. Trong số những trường hợp khám bịnh mà không có kết quả, người ta bắt buộc đình lại một cơ hội khác để chờ cho tình trạng sức khỏe và tư tưởng của ông được bình phục trở lại, khi ấy cuộc khám bịnh sẽn mang lại công dụng mong muốn. Tuy nhiên ông Cayce cũng trở thành xúc hễ một cách nâng cao nếu bao gồm bịnh nhân như thế nào tỏ vẻ bất mãn vì cuộc xét nghiệm bịnh không nói thích hợp bịnh trạng của họ, hoặc sự khám chữa không có hiệu quả như họ ước ao muốn. Trong những trường phù hợp đó, ông Cayce xin lỗi một biện pháp rất khiêm tốn một trong những bức thơ dài, và lý giải rằng ông không hề tự hào là Thần Y có thể trị khỏi bá bịnh; rằng có 1 phần chi tiết mà lại ông không theo luồng thông tin có sẵn rõ, điều này tạo cho những cuộc thăm khám bịnh của ông trở đề xuất kém hiệu lực thực thi và bất toàn; và thỉnh thoảng ông không nhìn thấy được ví dụ mọi sự, tương tự như một chiếc máy thu thanh vô tuyến, nghe lúc mờ khi tỏ, chứ chưa hẳn lúc nào thì cũng chạy một bí quyết đều đặn, trả toàn. Cùng trong thơ, ông kết luận: -Mục đích tuyệt nhất của shop chúng tôi là trợ giúp ông. Nếu như tôi đã thất bại, thì tôi xin vui miệng trả tiền lại cho ông. Ông gửi tất nhiên trong thơ một ngân phiếu trả nguyên số tiền nhưng ông đã nhận được được lại mang đến vị thân chủ. Thỉnh thoảng, sau không ít tháng, chính những người dân thân chủ đó quay lại cho ông tuyệt rằng một cuộc thăm khám bịnh riêng sau này đã chứng thực những gì ông đã nói từ dịp đầu, mà họ đã nghi hoặc là không đúng như bịnh trạng của họ. Cũng đều có đôi lúc ông Cayce phân biệt rằng đầy đủ bịnh nhân đã kêu than về sự trị bịnh không lành, đã tỏ ra cẩu thả ko chịu áp dụng đúng theo phong cách điều trị của ông chuyển ra, chẳng hạn như họ quên nhà hàng ăn uống kiêng cữ, hoặc không chịu uống thuốc, hoặc xao lãng về phần kỷ luật ý thức mà ông đã cần họ cần noi theo. Dầu sao ông cũng hiểu được những cuộc thăm khám bịnh của ông chưa phải là bá vạc bá trúng. Nhưng với thời gian qua, phần đông cuộc đi khám bịnh của ông càng ngày càng trở nên ví dụ và chính xác hơn trước, vì tay nghề đã giúp cho ông biết cách sử dụng năng khiếu của ông một cách hữu hiệu hơn. Hầu hết sự thảm bại hoặc không đúng biệt xẩy ra một đôi khi, đã được bù đắp vị những sự chữa trị lành bịnh một biện pháp mầu nhiệm. Một vị linh mục Thiên Chúa Giáo fan Gia Nã Đại đã được chữa khỏi bịnh hễ kinh; một tín đồ học trò trường tỉnh sinh hoạt Dayton thuộc tè bang Ohio đã được chữa trị khỏi bịnh nhức khớp xương; nghỉ ngơi New york, một viên nha y đang được chữa trị khỏi trong nhị tuần bệnh bịnh nhức đầu tởm niên đã những năm; một thiếu niên sinh sống Philadelphia mắc triệu chứng bịnh nhức mắt gồm cườm, là một chứng bịnh được xem như là nan y, đã được bình phục khi 1 vị bác bỏ sĩ chữa mang đến y theo lời chỉ thị của ông Cayce. Chủ yếu những trường hợp chữa khỏi bịnh nhắc trên vẫn xảy ra không ít lần, khiến cho ông Cayce bình nhật vốn là 1 trong những người khiêm tốn, vì dự, và cẩn thận rất mực, phải tin tưởng nơi cái năng khiếu sở trường của ông, mặc dầu thỉnh thoảng vẫn có những sự trở ngại và một vài ba sự sai biệt nhỏ nhặt không xứng đáng kể; cùng ông có thể tin rằng kia là một cái thiên tư quan trọng của trời phú cho. Năm 1942, do những báo chí đua nhau nói đến thân núm và sự nghiệp của ông Cayce, tăm tiếng của ông sẽ vang dội khắp khu vực ở Hoa Kỳ. Hiệu quả là hằng triệu thơ từ của tín đồ trong xứ nghỉ ngơi khắp bốn phương phần lớn được gởi mang đến nhờ ông trị bịnh, trong số đó có rất nhiều trường hợp khôn cùng đau thương và hết sức khẩn cấp. Ông Cayce không khi nào từ chối câu hỏi chạy chữa cho một bịnh nhân nào cùng không lúc nào ruồng vứt một ai, đành đề nghị định ngày khám bịnh mang đến từng người, và có bạn ông đề nghị hẹn trước cho mười tám tháng new đến phiên khám bịnh mang đến y. Thay do chỉ thăm khám bịnh nhì hay cha lần trong những ngày, gồm khi ông vẫn khám bịnh đến tám lần, nhanh chóng mai tư lần và tứ lần vào buổi chiều. Thao tác làm việc trong giấc ngủ, tất cả vẻ bên cạnh đó là một các bước thoải mái nhẹ nhàng, nhưng mà sự thật, ông Cayce đã phung phí rất nhiều sinh lực và sự căng thẳng gây nên bởi sự thao tác làm việc quá sức đó đã tác động đến sức mạnh của ông: Ông từ bỏ trần vào ngày 3 mon giêng năm 1945, hưởng trọn thọ 67 tuổi. Cuộc đời của ông Edgar Cayce sẽ chấm dứt, tuy nhiên tiếng tăm của ông không bao giờ mất. Nếu một tín đồ trở buộc phải bất tử cùng lưu danh thiên cổ vị những dự án công trình phụng sự thế giới thì tín đồ ta có thể nói rằng rằng ông Cayce sẽ trở yêu cầu bất tử với thời gian vậy. -------------