Sớm gặp Thái Lan tại bán kết AFF Cup 2020, huấn luyện viên Park Hang-seo được kỳ vọng sẽ khẳng định vị thế số 1 Đông Nam Á cho tuyển Việt Nam bằng một đội hình tinh nhuệ và chưa bung hết sức qua vòng bảng.

Bạn đang xem: Vietnam tel has a great war against thailand, “an omen” of the 1998 tiger cup


*

*

*

Nỗi ám ảnh Thái Lan

Lịch sử đối đầu Thái Lan của bóng đá Việt Nam phần nhiều là những nốt trầm, với dư vị đắng cay, chua chát là chủ đạo. Trước khi thầy Park đến, chúng ta chỉ thắng người Thái 2 lần trong khuôn khổ Tiger Cup, tiền thân của AFF Cup hôm nay.

Ở 2 lần thắng cuộc đó, trận bán kết Tiger Cup 1998 là màn trình diễn bùng nổ của thế hệ Hồng Sơn, Huỳnh Đức, Sỹ Hùng… Nhưng dù hạ gục Thái Lan đến 3 bàn trắng, chiến công ấy dường như vẫn không trọn vẹn vì đối thủ mà chúng ta đánh bại ngày hôm đó dường như đã mất đi “hồn cốt” sau trận đấu nhơ nhuốc với Indonesia.

AFF 2008 thì khác, nó chứng kiến hạnh phúc tột cùng của những Minh Phương, Việt Thắng, Vũ Phong… và đặc biệt là Công Vinh, người ghi bàn ở cả 2 trận chung kết lượt đi – lượt về. Pha đánh đầu ngược của tiền đạo xứ Nghệ là dấu ấn lịch sử của bóng đá nước nhà, khi nó mang về ngôi vô địch trong mơ cho HLV Henrique Calisto và các học trò.


*

Đội hình xuất phát của tuyển Việt Nam trong một trận đấu tại Tiger Cup 1998.


*

Trận đấu vòng loại World cup 2022 giữa Việt Nam - Thái Lan


Đội hình xuất phát của tuyển Việt Nam trong một trận đấu tại Tiger Cup 1998.


Trận đấu vòng loại World cup 2022 giữa Việt Nam - Thái Lan


 Dù vậy, không thể phủ nhận rằng đó chỉ là những chiến thắng mang tính thời điểm, và niềm vui dù to lớn đến đâu cũng vẫn là ngắn hạn. Nhìn toàn cục, tuyển Việt Nam luôn ở dưới Thái Lan một bậc. Đấy là sự thua thiệt không chỉ ở tố chất con người, ở kỹ chiến thuật, ở tư duy tiếp cận và quyết định trận đấu, mà còn ở tầm nhìn của cả một nền bóng đá.

Bởi thế mà sau những phút loé sáng hiếm hoi, chúng ta lại bị người Thái đưa trở lại vào bóng tối. Sau Tiger Cup 1998 là những trận thua muối mặt (0-4 năm 2002 tại Jakarta hay 0-2 năm 2007). Sau AFF Cup 2008 là chuỗi thất bại đáng tủi hờn, trong đó người hâm mộ không thể quên được đội bóng của HLV Miura đã để người Thái ghi 3 bàn theo kiểu thêu hoa dệt gấm như thế nào ngay tại Mỹ Đình (2015)…

 Và Thái Lan cứ mãi là một ngọn núi cao phủ bóng đầy ám ảnh, khiến mỗi cầu thủ Việt Nam, mỗi đội bóng Việt Nam nản lòng ngay từ khi chưa xung trận, nếu không xuất hiện một ông thầy mang tên Park Hang-seo.


Đội tuyển Việt Nam đã giành được huy chương vàng môn bóng đá nam tại SEA Games 30. Ảnh: VFF.


Trên tay Quang Hải là tấm huy chương vàng SEA Games 30. Ảnh VFF.


Đội tuyển Việt Nam tập trên sân Hougang để hoàn tất công tác chuẩn bị cho trận bán kết lượt đi gặp Đội tuyển Thái Lan. Ảnh VFF.


Đội tuyển Việt Nam đã giành được huy chương vàng môn bóng đá nam tại SEA Games 30. Ảnh: VFF.


Trên tay Quang Hải là tấm huy chương vàng SEA Games 30. Ảnh VFF.


Đội tuyển Việt Nam tập trên sân Hougang để hoàn tất công tác chuẩn bị cho trận bán kết lượt đi gặp Đội tuyển Thái Lan. Ảnh VFF.


Gia tài của thầy Park

MÔng Park đến Việt Nam tháng 9 năm 2017. Ông phải tiếp quản một cơ đồ ngổn ngang sau khi HLV Nguyễn Hữu Thắng rời đi, còn chuyên gia Mai Đức Chung đóng thế 2 trận chỉ vừa đủ duy trì cơ hội của tuyển Việt Nam ở vòng loại Asian Cup 2019.

Trên nền móng đó, nhà cầm quân Hàn Quốc đã dựng lên những dấu mốc bằng vàng mà chúng ta vẫn đang tận hưởng, trong đó có niềm tự hào âm ỉ: vượt mặt Thái Lan. Trong 4 năm qua, nền bóng đá xứ Chùa Vàng im hơi lặng tiếng, trong khi U23 Việt Nam tạo địa chấn ở Thường Châu với ngôi á quân U23 châu Á, giành Huy chương Vàng SEA Games, tuyển Việt Nam lọt Top 4 ASIAD, Top 8 Asian Cup, vô địch AFF Cup và đang có một suất ở mâm đấu cuối cùng tranh vé đi World Cup…


Đội tuyển Việt Nam tập trên sân Hougang để hoàn tất công tác chuẩn bị cho trận bán kết lượt đi gặp Đội tuyển Thái Lan. Ảnh: VFF.


Đội tuyển Việt Nam tập trên sân Hougang để hoàn tất công tác chuẩn bị cho trận bán kết lượt đi gặp Đội tuyển Thái Lan. Ảnh: VFF.


 Nói theo hình tượng của môn Quyền Anh thì chúng ta đang thâu tóm tất cả các đai danh giá của Đông Nam Á, còn Thái Lan trong một giai đoạn lạc nhịp đã đánh mất vị thế mà họ vốn quen sở hữu. Gia tài mà ông Park mang về cho chúng ta hiện tại cũng chính là những gì Thái Lan từng có, và có một cách khá dễ dàng trong quá khứ.

Ông Park không giúp chúng ta tranh đoạt các danh hiệu thuộc về người Thái. Nhưng bước đầu, ông xoá bỏ cho cầu thủ Việt nỗi sợ hãi mang tính “di truyền”, bằng cách thắng Thái ở những lần giao hữu, ở cấp độ U23. Chiến công thì nhỏ, nhưng hiệu ứng thì lớn. Khi đã vượt qua đối thủ kỵ giơ giống như làm mờ đi vết hằn trên vỏ não, các học trò thầy Park thênh thang sải bước cho tương lai của họ.


AFF Cup và câu chuyện chọn ai, tránh ai

Tuy nhiên, dù đã đi xa đến đâu ở những cung đường châu lục, sân chơi thường xuyên của tuyển Việt Nam vẫn là AFF Cup, nơi thầy Park chưa một lần cùng người Thái đối đầu trực diện. Người hâm mộ Việt Nam vì thế đứng giữa hai làn cảm xúc: háo hức một trận quyết đấu để phân ngôi định thứ, nhưng khi nó đến sớm thì lại có phần… hụt hẫng và lo lắng.

Có lẽ ít ở nơi nào mà một trận thắng 4-0 với những bàn thắng đẹp như khuôn mẫu lại kết thúc bằng hình ảnh các cầu thủ mang khuôn mặt não nề, còn dư luận thì bực bội pha tiếc nuối. Chúng ta quên mất tuyển Việt Nam đã chơi thứ bóng đá đĩnh đạc thế nào với Campuchia, mà chỉ xoáy vào một bàn còn thiếu để có thể tránh Thái Lan.

Dĩ nhiên, chiến thuật đá Cup ở đâu cũng vậy, chẳng ai muốn chạm mặt đối thủ mạnh nhất khi chưa đi đến trận cuối cùng. Không thể nói thầy Park và cộng sự đã chủ động chọn Thái Lan cho bán kết AFF Cup, và chính ngôi sao tuyển Thái là Channathip Songkrasin cũng thừa nhận họ bất ngờ khi phải gặp Việt Nam.

Xem thêm: Đội Hình Việt Nam Vs Thái Lan, Đội Tuyển Bóng Đá Quốc Gia Thái Lan


Với thế trận áp đảo, tuyển Việt Nam vẫn không thể có được bàn thắng trước Indonesia. Ảnh: VFF


Với thế trận áp đảo, tuyển Việt Nam vẫn không thể có được bàn thắng trước Indonesia. Ảnh: VFF


Hai đội bóng vốn đã ướm sẵn nhau ở chung kết và có nhiều điểm khá tương đồng ở giải đấu năm nay. Cả hai cùng vượt qua vòng bảng mà không tốn quá nhiều công phu, không có vị trí chủ chốt nào vắng mặt vì chấn thương, còn các chiêu bài hầu như mới chỉ đem ra sơ dượt.

Thái Lan toàn thắng bảng A, trong đó đội hình chính chỉ chơi nhẹ nhàng 2 trận gặp Philippines và Myanmar. Trận mở màn với Timor Leste và trận thủ tục với Singapore, HLV Alexandre Polking chủ yếu tạo cơ hội cho lực lượng dự bị.

Tiền đạo chủ lực Teerasil Dangda, người cùng thời với Lê Công Vinh của chúng ta, hiện vẫn đang toả sáng với 4 pha ghi bàn đẳng cấp. Dangda cùng nhiều trụ cột khác như Channathip, Supachok, Theerathon… được luân phiên ra sân để một mặt duy trì cảm giác thi đấu, một mặt dưỡng sức cho giai đoạn nước rút. Có trong tay dàn cầu thủ đủ dày và chín, ông Polking thực hiện rất hợp lý mô hình xoay tua, bảo đảm tất cả cùng sẵn sàng cho 2 lượt trận với Việt Nam.


Lối chơi của tuyển Thái lần này cũng tỏ ra chắc chắn và hiệu quả, dù không có nhiều khoảnh khắc bùng nổ. So với thời HLV Akira Nishino, đội quân dưới tay ông Polking vận hành đơn giản nhưng trơn tru, thực dụng hơn. Thái Lan vẫn chơi theo cách truyền thống của họ, cầm giữ bóng khắp mặt sân, đột ngột thay đổi nhịp độ và khai thác những sai lầm của đối phương từ sự thay đổi đó, nhưng cách tiếp cận cầu môn đã được cải thiện đáng kể về độ mạnh mẽ và quyết liệt.

 Một Thái Lan đáng sợ nhưng vẫn đang thu mình trong vỏ bọc, một HLV đã “nằm vùng” tại Việt Nam một quãng thời gian không ngắn, đó chính là lý do khiến người hâm mộ Việt Nam lo lắng cho thầy trò ông Park.


Đội tuyển Việt Nam tập trên sân Hougang để hoàn tất công tác chuẩn bị cho trận bán kết lượt đi gặp Đội tuyển Thái Lan. Ảnh: VFF.


Các cầu thủ tuyển Việt Nam trong buổi tập tại Vũng Tàu. Ảnh: VFF.


Đội tuyển Việt Nam tập trên sân Hougang để hoàn tất công tác chuẩn bị cho trận bán kết lượt đi gặp Đội tuyển Thái Lan. Ảnh: VFF.


Các cầu thủ tuyển Việt Nam trong buổi tập tại Vũng Tàu. Ảnh: VFF.


Ông Park sẽ sử dụng đội hình nào?

Qua 4 trận vòng bảng, tuyển Việt Nam chơi khá linh hoạt với sơ đồ 1 hoặc 2 tiền đạo. Nhưng trước Thái Lan, nhiều khả năng HLV Park Hang-seo sẽ duy trì đội hình với 1 mũi nhọn duy nhất để tập trung sức mạnh cho hàng tiền vệ.

 Điều đáng mừng là niềm hy vọng Tiến Linh đã tìm lại cảm giác săn bàn. Không những thế, bàn thắng thứ 2 trong trận gặp Campuchia của chân sút Bình Dương còn thể hiện sự tự tin và trạng thái thăng hoa.

 Mẫu tiền đạo như Tiến Linh thích hợp với lối chơi có nhiều khoảng trống. Thái Lan không phải đội bóng phòng thủ co cụm, nên Tiến Linh sẽ có nhiều đất diễn hơn so với những trận đấu bế tắc như gặp Lào, Indonesia…


 Chơi phía sau Tiến Linh sẽ là Quang Hải và Công Phượng (hoặc Văn Đức, nếu thầy Park vẫn đặt niềm tin vào cầu thủ Sông Lam Nghệ An). Đây là những đối tác hoặc chơi lắt léo, hoặc gây áp lực tranh chấp có thể tạo ra cơ hội dứt điểm từ nhiều hướng. Ông Polking đã phải có những lưu ý đặc biệt về Quang Hải với hàng thủ Thái Lan, không chỉ vì danh tiếng của cầu thủ Hà Nội trên đấu trường khu vực mà còn từ kinh nghiệm của chính ông khi còn dẫn dắt CLB TP Hồ Chí Minh chơi V-League.

 Vấn đề chung của hàng thủ Thái Lan, cũng giống Việt Nam là chưa phải trải qua áp lực thực sự nào. Philippines là đội duy nhất chọc thủng lưới Thái Lan 1 bàn, trong khi chúng ta vẫn đang sạch lưới. Indonesia lẽ ra đã có thể là bài kiểm tra giá trị cho các trung vệ Việt Nam, tiếc rằng ông Shin Tae-yong lại chọn lối đá tử thủ mà hy sinh toàn bộ khả năng tấn công vốn rất tiềm năng của đội nhà.

 Suốt vòng bảng, vị trí thường xuyên của Ngọc Hải, Duy Mạnh, Thành Chung là đón lõng ở giữa sân hoặc băng qua sân đối thủ để cắt bóng sớm. Thậm chí Tiến Dũng còn thoải mái tham gia tấn công, ghi được một bàn thắng bằng đầu. Chơi với Thái Lan, sự phiêu lưu này chắc chắn không còn được duy trì nữa, thầy Park trước khi tung hoả lực tìm bàn thắng sẽ phải nghĩ cách để giữ an toàn cho cầu môn của Nguyên Mạnh.


Đội tuyển Việt Nam tập trên sân Hougang để hoàn tất công tác chuẩn bị cho trận bán kết lượt đi gặp Đội tuyển Thái Lan. Ảnh: VFF.


Đội tuyển Việt Nam tập trên sân Hougang để hoàn tất công tác chuẩn bị cho trận bán kết lượt đi gặp Đội tuyển Thái Lan. Ảnh: VFF.


 Ở hàng tiền vệ, để đối phó với Channathip, cặp tiền vệ ưa thích của ông Park là Hoàng Đức – Tuấn Anh sẽ phải hỗ trợ phòng ngự nhiều hơn. Dù vậy, đây là nhiệm vụ quen thuộc mà họ đã từng được rèn giũa liên tục ở vòng loại World Cup, mà “quân xanh” là những Nhật Bản, Saudi Arabia… với độ khó rất cao.

 Tuyển Việt Nam cũng đang chạy khá mượt mà hệ thống pressing toàn tuyến. Cách chơi tốn sức nhưng đầy chủ động này đã được thể hiện ấn tượng trong khoảng 60 phút trận gặp Malaysia và một số thời điểm trận gặp Campuchia. Có thể hiểu là ông Park đang rất hy vọng triển khai ngón đòn này với Thái Lan, mà nếu thành công thì đây là lần đầu tiên chúng ta áp đặt được đối thủ nhiều duyên nợ.

 Tuy nhiên, kết quả của lối chơi đó còn phụ thuộc rất nhiều vào sự cơ động ở hai biên. Hồng Duy và Văn Thanh có lẽ vẫn sẽ được lựa chọn cho đội hình chính, chủ yếu bởi sự quen thuộc từ CLB. Tấn Tài cũng đang đạt phong độ tốt, sẽ là phương án dự phòng phù hợp hơn trong những thời điểm cần tăng tốc về cuối trận.

 Trở về từ sân chơi hàng đầu châu Á, điều dễ thấy nhất là chiến mã Việt Nam đã dày dạn và chững chạc hơn trong những “vòng đua thử” AFF Cup. Nhưng người Thái cũng đang tìm lại bản sắc của họ, cộng thêm sự quyết tâm cao nhất trong 4 năm qua của một thế lực đang bị thử thách niềm kiêu hãnh.

 Thế cuộc có thể đang đổi ngôi, nhưng căng thẳng, âu lo và hồi hộp thì vẫn còn dư âm của nó. Chỉ có một chiến thắng chung cuộc mới hoàn toàn giúp thầy Park và nền bóng đá của chúng ta bước ra khỏi cái bóng Thái Lan.