Đối với các phóng viên theo dõi khối nội chủ yếu chúng tôi, các chiến sĩ công an PCCC là những người dân bạn quánh biệt. Không những gần gũi, thân thiện, họ chính là những hợp tác viên đưa tin về những vụ cháy cho phóng viên nhanh nhất, thỉnh thoảng còn giúp công ty chúng tôi những hình hình ảnh trực tiếp từ hiện trường.


Thế yêu cầu chiều 1/8, lúc nghe tới tin gồm 3 người lính cứu hỏa đã quyết tử khi chữa cháy tiệm karaoke ở quận Cầu Giấy, anh chị em phóng viên nội chính công ty chúng tôi đều phổ biến tâm trạng sửng sốt, bàng hoàng. Một mất mát, đau thương vượt lớn đối với lực lượng Cảnh liền kề Phòng cháy chữa cháy và Cứu nạn cứu hộ (PCCC&CNCH) Thủ đô nói riêng và lực lượng CAND nói chung. Nhất là vào những tháng ngày Tám lịch sử, lúc chuẩn bị kỷ niệm 77 năm Ngày truyền thống CAND Việt Nam. Shop chúng tôi cuống cuồng điện thoại cho nhau để hỏi danh tính về 3 người bộ đội cứu hỏa ấy, xem tất cả phải đó là người mà chúng tôi quen biết.

Bạn đang xem: Lính cứu hỏa việt nam

Ít phút sau, lúc tên tuổi 3 CBCS hy sinh được công bố, tôi gọi điện mang lại Thượng tá Đỗ Mạnh Tiến, Phó trưởng Công an quận phái mạnh Từ Liêm phụ trách về pccc (trước đây anh Tiến từng là Đội phó Đội Cảnh sát phòng cháy chữa cháy Phan Chu Trinh, phòng Cảnh sát phòng cháy chữa cháy Công an TP Hà Nội) để hỏi về trường hợp Thượng tá Đặng Anh Quân, người lớn tuổi nhất, bởi tôi đồ rằng mình tất cả thể biết lúc gần đôi mươi năm trước, tôi có thời gian theo dõi phòng Cảnh sát pccc Công an TP Hà Nội. Anh Tiến trả lời rằng đồng chí Quân quyết tử không phải là Quân cơ mà tôi quen. Qua điện thoại, anh Tiến nghẹn ngào: “Đau vượt em ạ! Anh năm nay 50 tuổi đời, 30 tuổi nghề, đây là lần đầu tiên xảy ra mất non quá lớn của lực lượng phòng cháy chữa cháy Thủ đô”. Thế rồi hai bạn bè cùng sụt sịt, ko biết nói gì hơn nữa...



Nụ cười lành hiền, đôn hậu của Thượng tá Đặng Anh Quân.


Rất nhanh, một thời điểm sau, bên trên mạng xã hội đã đưa ảnh của 3 CBCS hy sinh. Tôi ngắm mãi tấm ảnh Thượng tá Đặng Anh Quân. Khuôn mặt khắc khổ, có thể hơi già so với tuổi nhưng nụ cười thì lành hiền, hồn hậu quá đỗi. Gương mặt ấy, nụ cười ấy hình như tôi đã gặp ở đâu rồi nhỉ? tất cả thể anh đã tham gia trong những vụ cháy mà tôi gồm mặt tại hiện trường đưa tin trước đây chăng? Tôi lật đi lật lại những bức ảnh chụp những người lính cứu hỏa bên trên mạng và nhận ra rằng, những người lính Cảnh ngay cạnh PCCC&CNCH đều có điểm thông thường ở nụ cười hồn nhiên, vô tư với thánh thiện. Nụ cười ấy, tôi đã bắt gặp nhiều lần, sau những giờ tập luyện căng thẳng, phút nghỉ ngơi chia nhau từng chai nước, từng mẩu bánh mỳ ngay tại hiện trường những vụ cháy. Nụ cười sáng bừng trên những gương mặt lấm lem khói bụi sau mỗi vụ chữa cháy. Nụ cười thánh thiện của những người ko hề toan tính lúc sẵn sàng xả thân chỗ hiểm nguy để cứu giúp người khác.

Xem thêm: Top Songs: Bigbang - Danh Sách Đĩa Nhạc Của Big Bang

Cách đây dăm năm, vào một lần gặp gỡ những người quân nhân trẻ công tác tại chống Cứu nạn - cứu hộ (CNCH, thuộc Sở Cảnh sát pccc Hà Nội), tôi tất cả dịp gặp Thiếu úy Lê Văn Biển, 23 tuổi, là người trẻ nhất Đội CNCH dưới nước khi đó. Biển cho biết, năm 2014, sau thời điểm tốt nghiệp Trung cấp CSPCCC, anh về công tác làm việc tại chống CNCH.

Thử thách đầu tiên mà cánh mày râu trai trẻ bước vào nghề là chữa cháy với cứu hộ vào vụ cháy tởm hoàng tại tiệm karaoke 68 Trần Thái Tông, quận Cầu Giấy khiến 13 người tử vong. Nhiệm vụ của Biển là lên mái nhà quán karaoke thuộc mọi người phá mái tôn bay khói, sau đó cần sử dụng lăng dập lửa. Do địa hình đám cháy là những nơi ở cao tầng liền kề, mặt trước cửa hàng karaoke lại bị bịt bởi size biển quảng cáo yêu cầu để đưa được lăng vào chữa cháy, Biển và đồng đội phải đu dây từ trên mái xuống, phá cửa sổ vào những tầng. Thuộc với việc chữa cháy thì nhiệm vụ cấp thiết của bộ đội cứu hộ là search kiếm những nạn nhân.

“Nóng như tuột da, chỉ muốn chạy ra bên ngoài để đỡ nóng và hít thở mang lại đỡ tức ngực nhưng lúc nghe thông tin bao gồm nhiều người bị kẹt lại vào đám cháy, em và mọi người lại cố gắng đi sâu vào trong, đi từ tầng 10 xuống tầng 2, lật từng ngóc ngóc để kiếm tìm kiếm người bị nạn. Nhưng buồn là không có nạn nhân nào may mắn…” - Biển chùng giọng, một loáng buồn bên trên khuôn mặt người quân nhân trẻ.




Bản lĩnh của những người bộ đội cứu hỏa được tôi luyện trong lửa


Những người bộ đội cứu hỏa mang lại biết, mối nguy hiểm thường trực đối với lính chữa cháy, đó là nguy cơ sập đổ cấu kiện xây dựng dự án công trình trong quá trình tổ chức chữa cháy. Lúc đó, quanh đó khối lượng vật liệu đổ xuống khiến chấn thương, mất khả năng chiến đấu, lính cứu hỏa còn đối mặt với nhiệt độ cao, khói, khí độc tạo nên từ đám cháy tạo nguy hiểm đến tính mạng cho chủ yếu người lính cứu hỏa mà có khi chỉ tính bằng giây.

Và không may trong vụ chữa cháy quán karaoke tại quan lại Hoa, sau khi cứu bay 8 người mắc kẹt, mối nguy thường trực ấy đã xảy ra lúc Thượng tá Đặng Anh Quân, Thượng úy Đỗ Đức Việt cùng Hạ sỹ Nguyễn Đình Phúc tiếp tục đi vào các phòng tìm kiếm kiếm nạn nhân. Ở những vụ cháy, tin tức về đám cháy cũng như những nạn nhân còn mắc kẹt thường không đầy đủ. Điều này khiến bộ đội cứu hỏa bắt buộc phải tiếp cận để khống chế ngọn lửa với tổ chức tìm kiếm cứu nạn. Chỉ khi nào việc search kiếm tất cả những ngóc ngỏng nơi xảy ra cháy ngừng và khẳng định không hề người bị nạn nữa, những người bộ đội cứu hỏa mới dừng việc tra cứu kiếm cứu nạn.



Các liệt sĩ: Thượng úy Đỗ Đức Việt, Thượng tá Đặng Anh Quân, Hạ sĩ Nguyễn Đình Phúc


Những người bộ đội cứu hỏa vai trung phong sự rằng, đứng trước một vụ cháy, hay thực thi nhiệm vụ cứu hộ cứu nạn, không người nào có thể nói trước điều gì. Đô thị ngày càng phát triển hiện đại, đồng nghĩa với tiềm ẩn những nguy cơ về cháy nổ, về những tai nạn có xu hướng gia tăng và cực nhọc lường. Thực tế đi chữa cháy, bạn bè bị đứt tay đứt chân bởi kính vỡ, bị thương bởi vì mái đơn vị bất ngờ sụt xuống là điều đã xảy ra. Tuyệt như thời gian gần đây, thường xảy cháy vì hàn xì tại những công trình xây dựng đang trong quá trình hoàn thiện. Có vụ cháy dưới tầng hầm, khói mù mịt không có dưỡng khí. Có người bộ đội cứu hỏa vào sâu tìm kiếm kiếm nạn nhân đã ko đủ dưỡng khí để trở ra, may mà lại đồng đội kịp thời phạt hiện. Nhưng ko phải vị thế mà lại những người bộ đội cứu hỏa chùn bước. Trái lại, một khi đã xác định nguy hiểm luôn rình rập thì đòi hỏi họ cần cẩn trọng hơn trong công việc với thường xuyên tập luyện hàng ngày để rèn luyện bản lĩnh, ý chí. Tập luyện thường xuyên để thân quen với môi trường và những tình huống gồm thể xảy ra. Bởi đối với công tác làm việc cứu nạn, cứu hộ thì thời gian là một áp lực.

Cả 3 người lính cứu hỏa đã anh dũng hy sinh, tôi đều ko quen. Nhưng nhiều bạn phóng viên báo chí ở những báo bạn đã đau đớn lúc nhận ra một vào số các liệt sĩ là người quen, thậm chí là bạn lâu năm.

Phóng viên Hồng Quang, báo điện tử Zingnews đã kể lại câu chuyện buồn về người bạn Đỗ Đức Việt: “Việt ơi, bao gồm tham gia chữa đám cháy chỗ quan tiền Hoa không?”. Loại tin nhắn như một phản xạ tôi gửi cho Việt khi tuyệt tin về hỏa hoạn xảy ra ở quận Cầu Giấy (Hà Nội). Thông thường, Việt sẽ nhắn ngay lại mang lại tôi, cập nhật thực trạng như một cộng tác viên tin cậy. Lần này, trạng thái tin nhắn báo người cần sử dụng đã nhận, nhưng phía cậu bạn không tồn tại hồi đáp. Đó cũng được coi là dòng tin nhắn báo cháy cuối cùng chúng tôi được gửi tới Việt.



Gương mặt lấm lem khói bụi của người quân nhân cứu hỏa trong một vụ chữa cháy


Theo phóng viên Hồng Quang, Đỗ Đức Việt yếu anh 2 tuổi nhưng là hai người gọi nhau như nhì người bạn đồng niên. Rất hiểu công việc của một phóng viên báo chí theo dõi mảng thời sự - nội thiết yếu ở một tờ báo điện tử như Hồng Quang, tốc độ về thông tin được xem như là yếu tố then chốt vào công việc nên những khi nhận được cuộc gọi từ Quang, bao giờ Việt cũng phản hồi ngay “chờ tí, tôi gửi ảnh ngay”. Nhận ảnh chụp từ điện thoại của Việt, cho dù hình ảnh không thể chỉn chu như phóng viên tác nghiệp nhưng Hồng quang hiểu đó là sự tận tâm và trách nhiệm của Việt đối với anh và cũng là tình cảm của Việt giành cho đồng đội.

Chiều 1/8, khi nghe đến tin vụ cháy ở quan tiền Hoa, nhắn tin không thấy Việt hồi âm, Hồng quang quẻ lao đến địa điểm xảy ra cháy. Cơ hội đó, phóng viên chỉ được tiếp cận từ xa để tránh khiến ảnh hưởng tới công tác làm việc chữa cháy. Từ xa, Hồng quang quẻ cũng như rất nhiều anh chị em phóng viên nội chính chúng tôi và rất nhiều người dân, ở khoảng phương pháp rất xa, cố đưa mắt chú ý vào bên trong tòa công ty 6 tầng vẫn bốc sương nghi chết giả sau hơn 3 giờ ngọn lửa hoành hành, với hy vọng tất cả đều bình an. Nhưng may mắn đã không mỉm cười với người bạn của Hồng Quang và 2 người lính cứu hỏa khác... Trên trang FB cá nhân, Hồng quang viết rằng, anh chưa từng nghĩ mình sẽ phải đưa tin về một người bạn trong trả cảnh này. Từ nay, loại tin nhắn “báo cháy” của anh sẽ không còn được hồi âm từ người bạn Đỗ Đức Việt...